Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

Khúc thứ Nhất: BIÊN THUỲ



 “…không cần Đảng A Đảng B
Đảng C càng không cần
tổng thống
       thủ tướng
              chẳng để làm gì…
không nghị sĩ nghị viên
          - nghị viện thành vô nghĩa!...”

 01
Nhìn từ Vũ trụ
Trái Đất sáng như khối pha lê
xanh biếc
tuyệt đẹp
hành tinh dậy thì tươi nhuần màu mỡ
chưa sôi nước mắt nóng hổi xót cay
chưa phơi xương trắng chưa tuôn máu đỏ

từng triệu năm qua đi
Mặt Trời ít dần sức hút mờ dần ánh sáng
như cây nến chảy những giọt cuối cùng?
Địa Cầu dạt trôi
rơi tự do vào “lỗ đen” không đáy
không còn ngày nay không có bữa mai
bình minh hoàng hôn không bao giờ thấy nữa?
lạc giữa vô cùng vô tận Không Gian
cháy bùng
                  bẹp dí 
                         vỡ tan?… 

hơn bốn tỉ năm
Địa Cầu kiên nhẫn bay
quỹ đạo hình bầu dục không đổi thay
cũ mèm
nhàm chán?..

chưa có Con Người
                   Trái Đất tẻ nhạt cô đơn
sông hồ không được ôm ấp những hình thể khoả thân
làn nước chưa thay gấm vóc lụa là giấu da trần thịt nõn
bãi sông hang đá im lìm
chưa rúng động bởi những cuộc làm tình
bản năng đam mê cuồng nhiệt

những Con Người đầu tiên xuất hiện
nương tựa nhau ôm ấp nhau
yêu thích thật nhiều
                    giao phối thật nhiều
                                   sinh đẻ thật nhiều
để bầy đàn thêm đông
mặt đất đỡ hoang vu
hang động không vắng vẻ
bớt sợ hãi rừng thiêng núi dữ

đông người xô ngã cây cao
bẫy đàn trâu to săn đàn cọp lớn
không đói ăn khi bão rừng lũ cuốn
đàn ông có thêm đàn bà
gái tơ tha hồ chọn nhiều trai khoẻ

rừng của chung sông suối của chung thảo nguyên của chung
của chung bầy ngựa rừng đồi dứa chín
đàn ông của chung đàn bà của chung
huống gì đất đai
kể chi sông biển !…

02
Đàn bà biết lựa xương thú lông chim
con gái học cách chọn đất màu làm đẹp 
đàn ông ngày càng to cao khoẻ mạnh…

nắng ủ men những đồng mía bạt ngàn
mật ngọt hoá rượu cay nồng nàn quyến rũ
ma quỷ xui khiến con người chế ra “nước phép”
để có thêm đồng bọn đồng minh?

rượu ngấm vào tim tan hoà trong máu
đàn bà
         vồ gỗ đập quan tài 
                        mo cau quạt mộ (1)
đàn ông xé sách đốt đền…
rượu rút ngắn thời gian trở thành “nghệ sĩ”
“nhà thơ” đông nghịt không nhớ nổi tên nhau

uống nhiều rượu
                          nhìn núi - núi thấp
                                        ngó vực - vực nông
tăng ham muốn ở đàn ông
rạo rực tim đàn bà
rối lòng thiếu nữ…

người yêu người người sinh ra người
chặt gỗ dựng nhà, cắt tranh lợp mái
thuần dưỡng heo rừng thành “lợn sề Móng Cái”
chuối dại hoá chuối ngự chuối tiêu

hành tinh đã chớm già, không thể lớn thêm
bớt hoang dã Địa Cầu càng chật
đất có Thổ Công sông cần Hà Bá (2)
con người gán sông núi cho thánh thần
không quên nhận phần chia phần

bộ tộc kết thành dân tộc
chiếm cứ lãnh thổ tạo dựng quốc gia
hình thành biên giới biên cương biên ải biên thùy 

ta muốn sống như thời man sơ ấy
bẫy thỏ săn nai hái lượm trái cây
không ai thành tỉ phú không ai phải ăn mày
mọi người đi cùng loại xe tuần lộc lôi chó kéo

không cần Đảng A Đảng B
Đảng C càng không cần
chủ tịch
              thủ tướng
                           chẳng để làm gì
không nghị sĩ nghị viên
                            - nghị viện thành vô nghĩa…

được sống ở thời mông muội ấy
ta chưa biết giẫm đạp lời thề khiến đời em dang dở 
khi nhắm mắt xuôi tay không bị trừng phạt
           - những vòng dây lửa thắt trói linh hồn 
đợi gặp Diêm Vương - lâu quá
Ta hành hạ mình ngay ở Trần gian!

cuộc sống bây giờ cần nhiều thứ quá
nhà ở
xe đi
bằng cấp
“ghế” ngồi
những danh hiệu danh xưng
nào danh gia danh vọng
bí danh bút danh lắm vào
cũng vô danh vô tích sự thôi.
-----------------
(1) Chuyện dân gian: người đàn bà dùng vồ đập quan tài lấy tim 
người chồng mới chết đểchữa bệnh cho tình nhân, người đàn 
bà khác quạt cho mồ chồng nhanh khô để được tái giá.
(2) Thần Đất đai, Thần Sông nước.

03
Biên cương
          - dãy núi hiểm trở mờ nhạt dấu chân
sườn Đông nước này sườn Tây nước khác
biên giới
          - nhát cắt chia đôi con sóng
cây gạo cao to gấp chục lần cột mốc 
hoa trên cành nước em rụng xuống cỏ nước anh

Trái Đất - chiếc bánh khổng lồ của Trời 
con người sắt thành vài trăm miếng
hơn thiệt rủi may đã thành quá khứ
không thể đổi thay
không chia lại nữa! 

cư dân xứ Việt
hậu duệ của Cha Rồng Mẹ Tiên
được chia giải đất đã hẹp lại dài
uốn éo từ Nam lên Bắc
cũng chỉ là miếng bánh chưng ở góc!
bát cháo khê đáy nồi?
người Việt từ ngàn xưa
lấy ấm là cần coi no làm trọng

nhân bánh của ta
sừng tê giác ngà voi đồi mồi
gỗ vàng tâm sà cừ lim táu
than béo than gầy Hòn Gai, Hồng Quảng 
mỏng tang lớp đất đồi lẫn vàng cám Bồng Miêu…

của nả chỉ bấy nhiêu
mà trộm đạo rình rập
giặc dã bên Đông bên Đoài
mấy ngàn năm máu chảy đầu rơi

mục đồng dựng cờ lau đánh trận
nữ nhi múa gươm cưỡi đầu voi trắng
đè sóng dữ cưỡi cá kình đuổi giặc
nghìn năm trước sang ngàn năm sau …

biên giới biên cương biên ải biên thùy
vẽ trên giấy vạch trên mặt đất
chẳng tốt đẹp gì mọi chia lìa ngăn cách
ta vẫn muốn như thuở hồng hoang
tự do trú ngụ tự do thiên di
                              vùng này vùng khác
như hươu nai cò vạc…
chẳng tốt đẹp gì
nhưng không có biên giới biên ải biên thùy
hành tinh càng hỗn loạn rối ren
đất đai vô chủ vô thần 
giành đi giật lại

biên giới
chấp nhận trong hoài nghi
thừa nhận trong cay đắng
có thể thay đổi hiện tại sắp đặt tương lai
nhưng lịch sử không thay đổi 

lắm kẻ muốn định lại cương vực
lấn vùng này chiếm nơi khác
xê dịch đường biên từ Đông sang Tây từ Bắc xuống Nam
để “miếng bánh” nước mình thêm to thêm ngon 

những người mẹ Việt
Bà Trưng, Liễu Hạnh, Mỵ Nương
những người cha
Mai Hắc Đế, Triệu Quang Phục, Bố cái Đại Vương
đất đai dưới gầm Trời - cội nguồn sự sống
phát tích văn minh Trống đồng
văn minh Lúa nước
văn minh Bánh chưng Bánh giầy
văn minh Quan họ, Cồng chiêng… 

hổ thẹn với tiền nhân
mang tội với muôn đời sau
nếu để giặc chiếm
dù chỉ vũng trâu đầm
gốc cây
bờ ruộng…

04
Đất mọc rừng
rừng vùi lấp triệu năm thành quặng
ma mút khủng long
sứ giả lặng câm của thời Tiền sử

ta đi trên mặt đất
theo dấu chân Tiền nhân khai sơn phá thạch,
dân phu muôn đời đổ mồ hôi nước mắt
ruộng bậc thang quàng quanh núi
người Việt bao đời nuôi con bằng thóc gạo cá tôm
nuôi đất bằng thịt xương khi xuôi tay nhắm mắt

thảo mộc chim muông nhập vào chữ viết
vàng tâm tạc tượng, gỗ lim dựng cột, ngói gốm lợp đình
để mẹ để em “qua đình ngả nón…”

ghép khuôn nấu đồng
                       đúc trống Đông Sơn, Ngọc Lũ
luyện sắt dựng ngựa thần
                     - Thánh Gióng đuổi giặc Ân…

thần dân Ba Tư dựng vườn treo
nô lệ lưu vực sông Nin xếp đá tạo kim tự tháp
nông dân Khơme xây Ăng co Thom, Ăng co Vát
người da đỏ vẽ trên xương ức đại bàng
người châu Phi xếp hình trên cát… 
viết nên trường ca kể thành truyền thuyết
soạn chung thông điệp gửi đến muôn đời :
- Từ cát bụi sinh ra
                  con người lại trở về cát bụi !

Thành Cát Tư Hãn muốn nhân loại nằm trong tầm tên bắn
xe tăng in hình mặt trời, dấu thập ngoặc
từng cuốn xích cày nát châu Á châu Âu
đòi chia lại lãnh thổ quốc gia
vẽ lại đường biên giới…

“Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Núi sông bờ cõi đã chia
Sông có thể cạn núi có thể mòn…”
biên giới biên cương hữu dạng vô hình
giữ bằng lí phải lời ngay
xương máu…

Hốt Tất Liệt
Nã Phá Luân
Hít Le…
những “siêu” nhân “vĩ “nhân nào nữa
rồi cũng mang xuống mười tám tầng đất đen 
giấc mơ bá quyền bá chủ. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét